Video Hai công trình nào được UNESCO công nhận là di sản văn hóa the giới của Trung Quốc cổ đại là ?
Kinh Nghiệm về Hai khu công trình xây dựng nào được UNESCO công nhận là di sản văn hóa the giới của Trung Quốc cổ đại là Chi Tiết
Hoàng Phương Linh đang tìm kiếm từ khóa Hai khu công trình xây dựng nào được UNESCO công nhận là di sản văn hóa the giới của Trung Quốc cổ đại là được Cập Nhật vào lúc : 2022-05-19 18:40:06 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.
Khu thắng cảnh Vũ Lăng Nguyên – Trương Gia Giới
Nội dung chính- Mục lụcBản đồSửa đổiDanh sáchSửa đổiDanh sách dự kiếnSửa đổiTham khảoSửa đổiVideo liên quan
Vườn quốc gia Trương Gia Giới, thuộc khu thắng cảnh Vũ Lăng Nguyên được UNESCO công nhận là di sản thế giới, với diện tích s quy hoạnh khoảng chừng 4.810ha, là minh chứng về bàn tay kiến thiết tài tình của Mẹ thiên nhiên suốt 380 triệu năm đã tạo nên cảnh đẹp sông nước hữu tình, những khu rừng rậm nguyên sinh hoang dã cho tới hơn 3.000 “trụ trời” hùng vĩ cao đến 800m như minh chứng xác thực về sự tồn tại của “Pandora trên trái đất”.
Ấn tượng nhất phải kể tới ngọn núi cao 1.080m mang tên “Cột trụ trời Nam” được lấy làm nguyên mẫu trong siêu phẩm điện ảnh Avatar của đạo diễn lừng danh Hollywood James Cameron năm 2009. Năm 2010, trước sức hút của “tầm cỡ” Avatar, ngọn núi này đã chính thức đổi tên thành “Avatar Hallelujah”. Vườn quốc gia Trương Gia Giới còn tồn tại nhiều tiểu khu như Thiên Tử Sơn, Viên Gia Giới, hồ Bảo Phong, động Hoàng Long… với tứ đại cảnh trí là rừng tháp đá, biển mây mù và hừng đông ngoạn mục.
Vạn Lý Trường Thành – Bắc Kinh
Được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1987, Vạn Lý Trường Thành trải dài 20.000 cây số, khởi đầu ở phía Đông của Sơn Hải Quan thuộc tỉnh Hà Bắc và kết thúc ở phía Tây tại Gia Dục Quan ở tỉnh Cam Túc.
Được xây dựng từ thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên đến thế kỷ 17 sau Công nguyên, Vạn Lý Trường Thành là minh chứng hùng hồn về tư duy chính trị kế hoạch, lực lượng quân sự, quốc phòng hùng mạnh mẽ và tự tin của những Nhà nước phong kiến tập quyền và là khu công trình xây dựng tiêu biểu về kiến trúc, công nghệ tiên tiến và nghệ thuật và thẩm mỹ quân sự tuyệt vời của Trung Quốc cổ đại.
Cổ trấn Lệ Giang
Là cổ trấn tiêu biểu nhất xây cuối đời Nam Tống ở độ cao 2.400m, Lệ Giang được UNESCO công nhận di sản văn hóa thế giới năm 1997. Đúng như phong hiệu “Venice phương Đông”, Lệ Giang hiện ra với những nếp nhà người Nạp Tây lợp ngói đỏ tồn tại hàng trăm năm trước, gần 350 cây cầu lát đá in hoa văn thanh nhã bắc ngang những bờ kênh trong vắt của hồ Hắc Long… cho tới những dãy hàng lưu niệm treo đầy đèn lồng đỏ rực rỡ sắc màu khi đêm về.
Hang Mạc Cao – Đôn Hoàng
Hang Mạc Cao, cách trung tâm thành phố Đôn Hoàng 25km về phía Đông Nam, được ngợi ca là mày mò lớn số 1 của thế giới về văn hóa Phương Đông cổ đại và cũng là nơi lưu giữ kho tàng nghệ thuật và thẩm mỹ Phật giáo lớn, phong phú và từng được sử dụng lâu dài nhất toàn cầu.
Xây dựng lần đầu năm 366 SCN và bồi đắp trong suốt 1.000 năm, hang Mạc Cao đại biểu cho thành tựu vĩ đại của nghệ thuật và thẩm mỹ Phật giáo trong suốt 11 thế kỷ, được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1987. Hiện nơi đây có 492 hang động đang được bảo tồn, lưu giữ khoảng chừng 45.000m2 diện tích s quy hoạnh tranh tường và hơn 2.000 tác phẩm điêu khắc phủ sơn.
Cung điện Potala – Tây Tạng
Nằm ở trên núi Đỏ có độ cao 3.700m trọng tâm thung lũng Lhasa, thuộc quần thể di tích lịch sử hoàng cung Potala được UNESCO ghi nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1994, hoàng cung Potala - biểu trưng cho Phật giáo Tây Tạng – còn lập kỷ lục Guiness là hoàng cung có vị trí tọa lạc cao nhất thế giới.
Đây từng là hoàng cung mùa Đông cho Đức Đạt Lai Lạt Ma từ thế kỷ thứ 7 và có vai trò trung tâm trong cơ quan ban ngành sở tại Tây Tạng truyền thống. Quy mô hoàng cung hoàn toàn có thể ví nó như “Tử Cấm thành” của Tây Tạng chính bới nó lôi kéo tới 7.000 thợ thủ công và 66,154kg vàng để hoàn thiện.
Lâm viên cổ kính của Tô Châu
Được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1997, “Hoa viên chi thành” Tô Châu nổi bật với 9 lâm viên tiêu biểu cho kiến trúc sân vườn cổ xưa Trung Quốc. Có niên đại từ thế kỷ 11 – 19, những lâm viên được ghi nhận là siêu phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ sân vườn đã phản ánh tầm quan trọng sâu sắc của vẻ đẹp tự nhiên trong văn hóa Trung Hoa. Có nguồn gốc từ thế kỷ thứ 6 TCN khi Tô Châu được thành lập như thể kinh đô của nước Ngô thời kỳ Tam Quốc. Khởi xướng từ những khu vườn săn bắn hoàng gia được xây bởi vua Ngô, những lâm viên tư nhân dần hình thành trong khoảng chừng 4 thế kỷ và đạt đến đỉnh cao vào thế kỷ 18.
Ngày nay, Tô Châu vẫn còn lưu giữ được hơn 50 lâm viên, trong đó có 9 khu vườn gồm Chuyết Chính Viên (Vườn của người quản gia nhã nhặn), Lưu Viên, Võng Sư Viên, Thương Lang Đình, Sư Tử Lâm, Nghệ Phố, Ngẫu Viên, Hoàn Tú Sơn Trang, Thoái Tư Viên được xem là hiện thân tiêu biểu của lâm viên sơn thủy Trung Hoa.
Lăng mộ Tần Thủy Hoàng – Tây An
Nằm dưới chân của núi Lý về phía Bắc, cách 35km thành phố Tây An về phía Đông Bắc, tỉnh Thiểm Tây, lăng mộ Tần Thủy Hoàng là nơi an nghỉ của Hoàng đế sáng lập đế chế thống nhất đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc vào thế kỷ 3 TCN. Được công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1987, lăng mộ cũng là lăng mộ lớn số 1 trong lịch sử Trung Quốc với một tiêu chuẩn, bố cục độc đáo và số lượng lớn những đồ tang lễ tinh xảo.
Được xây dựng vào năm 246 TCN, gò mộ vẫn duy trì độ cao đến 51,3m bên trong khu vực hình chữ nhật được xung quanh bởi hai lớp tường đuổi theo hướng Bắc - Nam. Có gần 200 hố đi kèm chứa Hàng trăm tượng binh lính bằng đất nung bằng kích thước người thật, xe ngựa bằng đồng đúc và vũ khí cùng với những ngôi mộ, kiến trúc vẫn còn hiện hữu ở hơn 600 địa điểm trong khu vực có tổng diện tích s quy hoạnh gần 60km2.
Kể từ khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tham gia Công ước về Bảo vệ Di sản Văn hóa và Thiên nhiên Thế giới vào ngày 22 tháng 11 năm 1985 đến nay, Tổ chức Giáo dục đào tạo, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc (UNESCO) đã phê chuẩn đưa 56 di sản của Trung Quốc vào khuôn khổ Di sản thế giới. Trong số 56 di sản thế giới tại Trung Quốc, có 14 di sản tự nhiên, 38 di sản văn hóa, và 4 di sản hỗn hợp. Số di sản thế giới của Trung Quốc hiện nhiều thứ hai thế giới chỉ với sau Ý với 57 di sản. Thủ đô Bắc Kinh có tới 6 Di sản thế giới, là thành thị có số lượng di sản nhiều nhất thế giới.
Danh sách di sản dưới đây được sắp xếp theo thời điểm được liệt vào khuôn khổ di sản thế giới. Trong list, N thể hiện di sản tự nhiên, C thể hiện di sản văn hóa, còn NC thể hiện di sản hỗn hợp. Trong số những tỉnh, khu tự trị, trực hạt thị và khu hành chính đặc biệt của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, những địa phương Hắc Long Giang, Hải Nam, Thượng Hải và Hồng Kông không còn di sản thế giới nào, (địa khu Đài Loan cũng không còn di sản thế giới nào).
Mục lục
- 1 Bản đồ
2 Danh sách
3 Danh sách dự kiến
4 Tham khảo
Bản đồSửa đổi
Dưới đây là map phân bố di sản thế giới tại Trung Quốc
1
3
3b
4
5
6
7
8
9
10
11
13
12
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27a
27b
27c
27d
27e
27f
28
29
31
30
32
33
34a
34b
34c
35
36
37
38
39
40f
40b
40a
40c
40d
40e
41
42
43
44
45
48a
48b
48c
49
50
51
52
53
54
55
56
Bản đồ phân bố di sản thế giới tại Trung Quốc (Trường Thành, Đại Vận Hà, Con đường tơ lụa không được thể hiện, Cố Cung Bắc Kinh (3) và Thiên Đàn (21) trùng vị trí) Di sản văn hóa Di sản tự nhiên Di sản hỗn hợp
Danh sáchSửa đổi
Thứ tự Số Tên trong khuôn khổ Hình ảnh Loại di sản Tiêu chí Năm được phê chuẩn Phê chuẩn mở rộng Địa phương 1 437 Thái Sơn Hỗn hợp Thiên nhiên (iii)Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (v) (vi) 1987 Thái An, Sơn Đông 2 438 Trường Thành Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (vi) 1987 Nằm trên 17 tỉnh, thành, khu tự trị, gồm có: Liêu Ninh, Cát Lâm, Hà Bắc, Bắc Kinh, Thiên Tân, Sơn Tây, Nội Mông, Thiểm Tây, Ninh Hạ, Cam Túc, Tân Cương, Sơn Đông, Hà Nam, Hồ Bắc, Hồ Nam, Tứ Xuyên, Thanh Hải.[1]3 439 Cung điện hoàng gia Minh-Thanh tại Bắc Kinh và Thẩm Dương Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) 1987
(Cố cung Bắc Kinh) 2004
(Cố cung Thẩm Dương) Đông Thành, Bắc Kinh
Thẩm Dương, Liêu Ninh 4 440 Hang Mạc Cao Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (v) (vi) 1987 Đôn Hoàng, Cam Túc 5 441 Lăng mộ Tần Thủy Hoàng Văn hóa Văn hóa (i) (iii) (iv) (vi) 1987 Tây An, Thiểm Tây 6 449 Di chỉ người Bắc Kinh tại Chu Khẩu Điếm Thiên nhiên Thiên nhiên (iii) (vi) 1987 Phòng Sơn, Bắc Kinh 7 547 Hoàng Sơn Hỗn hợp Văn hóa (iii) (iv)
Thiên nhiên (ii) 1990 Hoàng Sơn, An Huy 8 637 Khu thắng cảnh Cửu Trại Câu Thiên nhiên Thiên nhiên (iii) 1992 Cửu Trại Câu, Tứ Xuyên 9 638 Khu thắng cảnh Hoàng Long Thiên nhiên Thiên nhiên (iii) 1992 Tùng Phan, Tứ Xuyên 10 640 Khu thắng cảnh Vũ Lăng Nguyên Thiên nhiên Thiên nhiên (iii) 1992 Trương Gia Giới, Hồ Nam 11 703 Tị Thử Sơn Trang Văn hóa Văn hóa (ii) (iv) 1994 Thừa Đức, Hà Bắc 12 704 Đền thờ, nghĩa trang của Khổng Tử và Dinh thự của gia tộc họ Khổng tại Khúc Phụ Văn hóa Văn hóa (i) (iv) (vi) 1994 Khúc Phụ, Sơn Đông 13 705 Quần thể kiến trúc cổ núi Võ Đang Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (vi) 1994 Đan Giang Khẩu, Hồ Bắc 14 707 Quần thể kiến trúc lịch sử hoàng cung Potala tại Lhasa Văn hóa Văn hóa (i) (iv) (vi) 1994
(cung Potala) 2000
(chùa Đại Chiêu)
2001
(Norbulingka) Lhasa, Tây Tạng 15 778 Lư Sơn Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (iv) (vi) 1996 Cửu Giang, Giang Tây 16 779 Khu phong cảnh Nga Mi Sơn
(gồm có Lạc Sơn Đại Phật) Hỗn hợp Thiên nhiên (iv)
Văn hóa (iv) (vi) 1996 Lạc Sơn, Tứ Xuyên
(gồm có Nga Mi Sơn) 17 811 Thành cổ Lệ Giang Văn hóa Văn hóa (ii) (iv) (v) 1997 Lệ Giang, Vân Nam 18 812 Thành cổ Bình Dao Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (iv) 1997 Bình Dao, Sơn Tây 19 813 Tô Châu Viên Lâm Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (v) 1997 2000 Tô Châu, Giang Tô 20 880 Di Hòa Viên Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) 1998 Hải Điến, Bắc Kinh 21 881 Thiên Đàn Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) 1998 Đông Thành, Bắc Kinh 22 912 Tượng khắc đá Đại Túc Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) 1999 Đại Túc, Trùng Khánh 23 911 Vũ Di Sơn Hỗn hợp Thiên nhiên (iii) (iv)
Văn hóa (iii) (vi) 1999 Vũ Di Sơn, Phúc Kiến 24 1001 Thanh Thành Sơn và Đô Giang Yển Văn hóa Văn hóa (ii) (iv) (vi) 2000 Đô Giang Yển, Tứ Xuyên 25 1002 Hoàn Nam cổ thôn: Tây Đệ, Hoành thôn Văn hóa Văn hóa (iii) (iv) (v) 2000 Y huyện, An Huy 26 1003 Hang đá Long Môn Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) 2000 Lạc Dương, Hà Nam 27 1004 Lăng tẩm hoàng gia Minh-Thanh Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (vi) 2000
(Minh Hiển lăng, Thanh Đông lăng, Thanh Tây lăng) 2003
(Minh Hiếu lăng, Minh Thập Tam lăng)
2004
(Thịnh Kinh Tam lăng) Chung Tường, Hồ Bắc
Tuân Hóa, Hà Bắc
Dịch huyện, Hà Bắc
Nam Kinh, Giang Tô
Xương Bình, Bắc Kinh
Thẩm Dương & Tân Tân, Liêu Ninh 28 1039 Hang đá Vân Cương Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) 2001 Đại Đồng, Sơn Tây 29 1083 Tam Giang Tịnh Lưu Thiên nhiên Thiên nhiên (i) (ii) (iii) (iv) 2003 Lệ Giang, Địch Khánh và Nộ Giang thuộc Vân Nam 30 1135 Kinh thành và lăng mộ Cao Câu Ly Văn hóa Văn hóa (i) (ii) (iii) (iv) (v) 2004 Tập An, Cát Lâm
và Hoàn Nhân, Liêu Ninh 31 1110 Khu lịch sử Ma Cao Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (iv) (vi) 2005 Ma Cao 32 1213 Khu bảo tồn Gấu Trúc Lớn tại Tứ Xuyên Thiên nhiên Thiên nhiên (x) 2006 Thủ Đô, A Bá, Nhã An, Cam Tư thuộc Tứ Xuyên 33 1114 Ân Khư Văn hóa Văn hóa (ii)(iii)(iv)(vi) 2006 An Dương, Hà Nam 34 1248 Carxtơ Nam Trung Quốc Thiên nhiên Thiên nhiên (vii)(viii)(ix)(x) 2007 Thạch Lâm, Vân Nam
Lệ Ba, Quý Châu
Vũ Long, Trùng Khánh 35 1112 Khai Bình Điêu Lâu Văn hóa Văn hóa (ii)(iii)(iv) 2007 Khai Bình, Quảng Đông 36 1113 Phúc Kiến Thổ Lâu Văn hóa Văn hóa (ii)(iii)(iv) 2008 Long Nham, Chương Châu, Phúc Kiến 37 1292 Tam Thanh Sơn Thiên nhiên Thiên nhiên (vii) 2008 Thượng Nhiêu, Giang Tây 38 1279 Ngũ Đài Sơn Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (iv) (vi) 2009 Ngũ Đài, Sơn Tây 39 1305 Quần thể kiến trúc lịch sử "Thiên Địa chi trung" Đăng Phong Văn hóa Văn hóa (iii) (vi) 2010 Đăng Phong, Hà Nam 40 1335 Trung Quốc Đan Hà Thiên nhiên Thiên nhiên (vii) (viii) 2010 Thái Ninh, Phúc Kiến
Tân Ninh, Hồ Nam
Nhân Hóa, Quảng Đông
Quý Khê, Giang Tây
Giang Sơn, Chiết Giang
Xích Thủy và Tập Thủy, Quý Châu 41 1334 Tây Hồ Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (vi) 2011 Hàng Châu, Chiết Giang 42 1389 Thượng Đô Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (iv) (vi) 2012 Chính Lam, Nội Mông 43 1388 Di chỉ hóa thạch Trừng Giang Thiên nhiên Thiên nhiên (viii) 2012 Trừng Giang, Vân Nam 44 1414 Tân Cương Thiên Sơn Thiên nhiên Thiên nhiên (vii) (ix) 2013 Aksu, Ili, Bayingolin, Xương Cát thuộc Tân Cương 45 1111 Ruộng bậc thang Ha Ni Hồng Hà Văn hóa Văn hóa (iii) (v) 2013 Hồng Hà, Vân Nam 46 1442 Con đường tơ lụa: Mạng đường Trường An- Hành lang Thiên Sơn Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) (v) (vi) 2014 Hà Nam, Thiểm Tây, Cam Túc, Tân Cương 47 1443 Đại Vận Hà Văn hóa Văn hóa (i) (iii) (iv) 2014 Bắc Kinh, Thiên Tân, Hà Bắc, Hà Nam, Sơn Đông, An Huy, Giang Tô, Chiết Giang 48 1442 Các di chỉ Thổ ty Văn hóa Văn hóa (ii) (iii) 2015 Hồ Nam, Hồ Bắc, Quý Châu 49 1508 Cảnh quan văn hóa Nghệ thuật đá Hoa Sơn Tả Giang Văn hóa Văn hóa (iii) (vi) 2022 Sùng Tả, Quảng Tây 50 1509 Lâm khu Thần Nông Giá Thiên nhiên Thiên nhiên (ix)(x) 2022 Thần Nông Giá, Hồ Bắc 51 1540 Thanh Hải Hoh Xil Thiên nhiên Thiên nhiên (vii)(x) 2022 Thanh Hải 52 1541 Cổ Lãng Tự: Khu định cư quốc tế lịch sử Văn hoá Văn hoá (ii)(iii)(iv)(vi) 2022 Hạ Môn, Phúc Kiến 53 1559 Phạm Tịnh sơn Thiên nhiên Thiên nhiên (x) 2022 Đồng Nhân, Quý Châu 54 1606 Các khu bảo tồn chim di trú dọc theo Bờ biển Hoàng Hải - Vịnh Bột Hải Thiên nhiên Thiên nhiên (x) 2022 Diêm Thành, Giang Tô 55 1592 Di tích khảo cổ của thành phố Lương Chử Văn hóa Văn hóa (iii)(iv) 2022 Dư Hàng và Đức Thanh, Chiết Giang 56 1561rev Tuyền Châu: Trung tâm thương mại của Thế giới dưới triều Tống-Nguyên Văn hóa Văn hóa (iv) 2022 Tuyền Châu, Phúc Kiến
Danh sách dự kiếnSửa đổi
Tính đến hết ngày 30 tháng 1 năm 2022, Trung Quốc hiện có 59 di sản dự kiến:[2]
- Khu bảo tồn tự nhiên Đông Trại Cảng (1996)
Khu bảo tồn tự nhiên Cá sấu Dương Tử (1996)
Khu bảo tồn tự nhiên Hồ Bà Dương (1996)
Khu thắng cảnh Quế Giang tại Quế Lâm (1996)
Vịnh Nha Long, Tam Á (2001)
Thắng cảnh Tam Hiệp (2001)
Thắng cảnh Kim Phật sơn (2001)
Thiên Khanh Địa Phùng và khu vực vành đai của nó (2001)
Thắng cảnh Hoa Sơn (2001)
Nhạn Đãng Sơn (2001)
Sông Nam Khê (2001)
Hang đá Mạch Tích Sơn (2001) (Đã là một phần của Di sản thế giới Con đường tơ lụa) (2001)
Ngũ Đại Liên Trì (2001)
Đảo Bình Đàm (2001)
Thương Sơn ở Đại Lý và hồ Nhĩ Hải (2001)
Các di chỉ nấu rượu của người Hoa (2008)
Các khu định cư cổ ở Sơn Tây và Thiểm Tây (2008)
Các thành lũy thời Minh và Thanh (2008)
Hồ Tây Sấu và Đô thị lịch sử Dương Châu (2008)
Hệ thống dẫn nước cổ của những thị trấn phía nam sông Trường Giang gồm có: Chu Trang, Lộ Trực, Ô Trấn, Tây Đường (2008)
Phượng Hoàng cổ trấn (2008)
Các di chỉ khảo cổ Nhà nước Nam Việt (2008)
Bạch Hạc Lương (2008)
Các làng của người Miêu ở đông nam Quý Châu (2008)
Karez Wells (2008)
Các núi rất linh của Trung Quốc là một phần mở rộng của Thái Sơn (2008)
Sa mạc Taklamakan - Các khu rừng rậm Liễu (2010)
Altay Trung Quốc (2010)
Karakorum-Pamir (2010)
Các khu công trình xây dựng kiến trúc gỗ thời Nhà Liêu: Phật Cung Tự Thích Ca Tháp, Phụng Quốc tự ở Nghĩa huyện (2013)
Các di chỉ Văn hóa Hồng Sơn: Ngưu Hà Lương, Hồng Sơn Hậu (2013)
Các di chỉ lò nung sứ cổ tại Trung Quốc (2013)
Trục Trung tâm của Bắc Kinh (gồm có cả Bắc Hải) (2013)
Tam Phường Thất Hạng (2013)
Các đồn điền chè cổ trên dãy núi Vân Hải tại Phổ Nhĩ (2013)
Lăng mộ Tây Hạ (2013)
Các làng của người Động (2013)
Kênh đào Linh Cừ (2013)
Các làng và điêu lâu của người Tạng và Khương (2013)
Các di chỉ khảo cổ Cổ Thục: Di chỉ Kim Sa, Di chỉ Tam Tinh Đỗi (2013)
Vũ Lăng Sơn (2015)
Địa mạo Nhãn Đan Tân Cương (2015)
Nhãn Đan Đôn Hoàng (2015)
Thiên Trụ Sơn (2015)
Tĩnh Cương Sơn-Bắc Vũ Di Sơn (mở rộng của Khu thắng cảnh Vũ Di Sơn) (2015)
Thục Đạo (2015)
Khu vực lịch sử Cổ Cách (2015)
Quản Sầm Sơn-Lư Nha Sơn, Hãn Châu (2022)
Nơi sinh và Cảnh quan của tộc người thiểu số Hulunbuir (2022)
Hồ Thanh Hải (2022)
Thắng cảnh và khu vực lịch sử của những núi và hồ thiêng (Núi Kailash, Gurla Mandhata, Hồ Manasarovar và Hồ Lhanag-tso) (2022)
Thái Hành Sơn (2022)
Cảnh quan rừng và núi lửa trên Dãy núi Trường Bạch (2022)
Tàn tích cát và hồ Sa mạc Ba Đan Cát Lâm (2022)
Các địa điểm hóa thạch kỷ Trias tại Quý Châu (2022)
Thắng cảnh thác nước Hoàng Quả Thụ (2022)
Tham khảoSửa đổi
^ Vạn Lý Trường Thành, Trung tâm Di sản thế giới UNESCO, Truy cập 02 tháng 3 năm 2006 ^ Di sản dự kiến tại Trung Quốc Truy cập ngày 21 tháng 7 năm 2022