Mẹo Nghịch tập sủng nhanh còn kịp wattpad 🆗
Mẹo Hướng dẫn Nghịch tập sủng nhanh còn kịp wattpad Mới Nhất
Hoàng Đức Anh đang tìm kiếm từ khóa Nghịch tập sủng nhanh còn kịp wattpad được Update vào lúc : 2022-04-26 19:08:13 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.Bạn đang đọc truyện Nghịch tập, sủng nhanh còn kịp (3s) full miễn phí được update tại yeungontinh.com. Hãy để lại phản hồi và nhấn theo dõi để update những chương tiên tiến nhất của truyện Nghịch tập, sủng nhanh còn kịp (3s) này nhé.
Nội dung chính- Chương Mới NhấtDanh sách chương: Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Truyện Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, ngày hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ.
Lê Hương nhanh gọn ngước mắt lên, vì nước mắt đã không nhịn được muốn rơi xuống: “Vậy rất khác nữa, rất khác nữa…!
Mạc Tuân một tay kéo cô qua, hai bàn tay to dùng sức đè xuống bờ vai mềm của cô, trong đuôi mắt hẹp dài của anh đều là tia máu: “Không giống ở đâu chứ, em nói đi, rất khác ở đâu chứ?!
Lê Hương nỗ lực đẩy anh ra: “Bởi vì… em sẽ chán, sẽ mệt mỏi sẽ kiệt sức, em không còn dũng khí sống hết đời với anh, nếu như chữa cho anh không xong được, em không thích tiêu tốn tất thảy thời gian lên trên người anh, em không thích thế giới của tớ xoay quanh anh, em còn trẻ như vậy mài!
Cô thốt ra những lời tàn nhẫn, thanh âm vừa rơi xuống, hai người đều yên lặng, chỉ nghe được tiếng thở dốc của tất cả hai thay nhau vang lên”
Hốc mắt hẹp dài Mạc Tuân đỏ bừng, ngón tay mảnh khảnh của anh buộc chặt, nắm vai cô: “Cho nên, tuần trăng mật này là có ý gì, em tốt với anh chỉ là vì bản thân vui vẻ, em thật sự chỉ là muốn chơi đùa với anh, hiện tại ngủ chán rồi nên muốn đi?!
“Đúng thế đó!!
Lê Hương dùng hết khí lực toàn thân đẩy anh ra”
Mạc Tuân chật vật lui về phía sau hết mấy bước, ánh mắt của anh âm trằm hung tàn nhìn chằm chằm cØ”
Lê Hương không đủ can đảm dừng, xoay người rời đi”
Đi được hai bước, phía sau truyền đến giọng nói khàn khàn nguy hiểm: “Đứng lại!!
Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không thích gả, cho nên vì thế Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ.
Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào.
Hãy tham gia Group cùng chúng mình trên Meta để cùng tương tác nhé.
Page 2Nếu chương lỗi những bạn hãy để lại phản hồi nha
Các bạn đang đọc truyện Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) – Chương 9 miễn phí tại yeungontinh.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện trên Meta nhé để update truyện nhanh nhất có thể!!
****************************
Chương 9:
Lông mi cong như cánh quạt của Lê Hương khẽ run, đây là… nụ hôn đầu của côi Mạc Tuân nhanh gọn lùi lại, liếc nhìn đôi môi đỏ sau chiếc à khăn của cô, khẽ nói: “Tôi xin lỗi, hay là… tôi cho cô hôn lại?”
Lê Hương nhìn anh: “Tôi cảm thấy… tôi nên cho anh một chiếc tát.”
Mạc Tuân cong môi, tiếng cười trầm thấp tràn ra từ họng.
Lê Hương Open xe: “Tôi đi trước đây.”
“Tôi tên Mạc Tuân.”
Lê Hương không nghĩ nhiều, chỉ ừ một tiếng có lệ, giờ đây cô không quan tâm tên của anh, cô chỉ muốn gặp ông nội.
“Tôi biết rồi, Mạc tiên sinh, tạm biệt.” Lê Hương đứng ngoài xe vẫy tay với Mạc Tuân.
Hôm nay, Lê Hương mặc một chiếc áo lông đỏ, lúc cô vẫy tay, gấu áo nhấc lên lộ ra vòng eo mảnh như liễu, ngón tay đặt trên tay lái của Mạc Tuân khẽ vuốt, trong lòng nghĩ một tay anh chắc ôm trọn vòng eo này nhỉ?
“Lát nữa tôi có cuộc họp, tối sẽ đón cô.”
“Không cân…”
Lê Hương định từ chối mà siêu xe đã phi mắt rồi.
Cảnh này đều bị Lê Điệp đứng trên tầng nhìn thấy, tốt, Lê Hương trông đoan trang như : vậy, không ngờ tôi qua mới gả cho những người dân bệnh nguy kịch xung hỉ, ngày hôm nay đã thông đồng với người đàn ông khác.
Lê Điệp nhìn chiếc siêu xe kia, xe khá xịn, nhưng không phải loại xịn nhất, nhưng biển số xe kia… Lê Điệp trước đó chưa từng nhìn thấy biển số xe kia, nhưng cô ta từng : nghe bạn thân nhắc tới, biển xe kia quá mức động trời, hoàn toàn có thể tung hoành ngang dọc Hải Thành!
Sao tên trai lại mà Lê Hương thông đồng lại sở hữu biển số xe này?
Lê Điệp nghỉ là mình bị hoa mắt, cô ta dụi mắt muốn nhìn lại thì siêu xe đã đi rồi.
Nhất định là cô ta nhìn lầm rồi.
Lê Điệp nhanh gọn chạy xuống nhà, vừa lúc thấy Lê Hương, cô ta lập tức cười to: “Lê Hương, lúc nãy người đàn ông đưa cô về là ai, không ngờ cô không chịu nổi đơn độc mà nuôi trai bao đấy!”
Trai bao?
Mạc Tuân?
Trong đầu Lê Hương hiện lên khuôn mặt anh tuần đẹp trai của Mạc Tuân, còn tồn tại tác phong thao tác mạnh mẽ và tự tin ngang ngược mà thành thục trầm ổn của anh, nghĩ kiểu gì rồi cũng không thể ghép anh vào vai trai bao.
Cô cũng không biết Mạc Tuân đoạt giải trai bao sẽ có cảm nghĩ gì?
“Ông nội đâu, tôi muốn gặp ông.”
Lê Hương lướt qua Lê Điệp, lên nhà.
Trên phòng, Lê lão gia nằm trên giường, ông đã hôn mê mười năm rồi, được bác sĩ chẩn đoán đã thành người thực vật.
Trong nhà họ Lê này, ngoài mẹ ra thì Lê lão gia là người thương Lê Hương nhất.
Mười năm trước, cô mới chín tuổi, mẹ bị bệnh qua đời, một ngày nào đó, cô vừa tỉnh dậy thì phát hiện mình đang đứng trên cầu thang, mà Lê lão gia đang ngã trong vũng máu, lúc đấy, Lê Chắn Quốc và người hầu xông : vào, mặc kệ cô lý giải thê nào đều xác định cô đã đẩy ông nội mình xuống.
Sau đó, Lê Chán Quốc tìm một thầy bói, ông ta nói cô là tai họa, mệnh thì cứng, nhưng người ở gần cô ta sẽ gặp tai họa thấy máu.
Vì vậy, Lê Chán Quốc đuổi cô về nông thôn ngay trong đêm, sau đó chăng buôn quan tâm nữa.
Sau này, Lê Hương mới biết, bố cô đã sớm ngoại tình, lên giường với ảnh hậu Lý Ngọc Lan, còn sinh hai đứa con gái, con lớn Lê Nghiên Nghiên còn to hơn cØ.
Lúc này, Lê Hương mượn lí do về gả thay để điều tra sự thật năm đó.
Lê Hương bắt mạch cho Lê lão gia, sau đó lấy châm châm vào những huyệt đạo của ông… Lê Hương thu châm, đắp lại chăn cho ông, khẽ nói: “Ông nội yên tâm, cháu nhất định sẽ chữa khỏi cho ông, ông sẽ mau tỉnh lại thôi.”
Chương Mới Nhất
Danh sách chương: Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Mạc Tuân nghiến chặt răng, đè lên trên người Lê Hương, Cởi áo vest vứt sang một bên, xe tung áo Sơ mi của tớ ra. Trông anh in như một con ác quỷ điên cuồng. Lê Hương giãy dụa muốn thoát ra,
bị Mạc Tuần xé toạc cả váy lẫn quần lót. Anh ghì chặt cô lại, cởi thắt sống lưng của tớ liền tách chân cô ra nỗ lực chen vào.
- Á... Không, thả tôi ra... .
Lê Hương hét lên khi thứ to lớn kia đâm thẳng vào mê cung khô khốc khiến cô đau tái mặt. Mạc Tuần ghim cả hai tay cô xuống giường, xé tung những mảnh áo còn sót lại, vừa sờ soạng lung tung thân thể cô vừa nỗ lực đưa vào. Lê Hương vùng vẫy, thoát được một tay ra, cô tát thẳng vào mặt Mạc Tuân.
- Khốn nạn, đây là cách mà anh đối xử với người anh gọi là vợ à? Anh coi tôi là con điếm sao?
Mạc Tuấn không coi như không nghe thấy, điện cuồng ra vào khung hình cô. Lê Hương càng giấy bạc Tuân càng hung tợn ghì chặt cô xuống khiến cô đau đớn bất lực khóc nức nở. Anh ta phóng thích toàn bộ vào khung hình Lê Hương, đổ lên trên người cô nhưng không được cho phép cô cử động.
Nghỉ một lát, Mạc Tuần lật úp người cô xuống, tiếp tục hành hạ. Lê Hương khóc khô nước mắt, đau đớn thất thần chịu đựng.
Ngày hôm sau, Mạc Tuân không đi làm.Anh ở nhà một ngày dài, xem tài liệu trong phòng thao tác, chẳng nói chẳng rằng trong không khác nào một con quỷ mắt đỏ.
Tối đến trên bàn ăn, Mạc Tuần mở miệng lạnh nhạt.
- Anh khước từ cho em đi làm. Ở nhà.
- Tôi không xin ý kiến anh. Mỗi lần nửa đêm anh bỏ ra ngoài thu dọn tàn cuộc, an ủi Dương Huế anh cũng không thèm để ý đến cảm nhận của tôi.
Mạc Tuần dường như mất kiên trì với đề tài này.
- Ngày mai anh sẽ cho những người dân khóa cửa chính và cổng lại.
-Tôi sẽ báo công an. Anh giam giữ vợ, bạo hành tình dục... Tôi có phải VỢ anh không?
- Bạo hành tình dục? – Mạc Tuần cao giọng hung giữ.
Lê Hương đứng bật dậy, kéo khóa áo xuống để lộ thân thể xanh tím đầy dấu hôn. Hôm qua Mạc Tuân giữ chặt cô, siết đến nỗi hẳn cả bàn tay lên làn da trắng nõn. Chính anh cũng trở nên dọa sợ.
- Là chính bới... em muốn câu dẫn thằng khác.
- Anh có dẫn chứng không? – Lê Hương hất hàm. – Lời tôi nói anh không tin, lời Dương Huế thốt ra câu nào anh lập tức tin câu đó. Nếu như Dực Minh thuận tiện và đơn giản bị câu dẫn đến vậy, tại sao Dương Huế dâng cả trái tim lẫn khung hình rồi mà Dực Minh mãi không chịu cưới cô ta về?
Mạc Tuần sa sầm nét mặt, không trả lời, bàn tay cầm đũa siết chặt đến trắng bệch ra.
Lê Hương kéo áo lên, ngồi xuống, không nói về chủ đề này nữa.
Ăn xong cô lập tức đi lên phòng đọc sách. Hơn mười một giờ Mạc Tuần mới vào phòng,
Lê Hương đứng dậy ôm gối định ra ngoài thì bị giữ tay lại.
- Em đi đâu?
- Tôi sang phòng cho khách ngủ. – Lê Hương nhẹ nhàng nói. Tôi không thích lát nữa Dương Huế gọi, anh bỏ chạy ra ngoài tôi lại phải nhìn thấy. Hai người trong sạch” lúc nào thì cũng chọn đêm hôm để đi cùng nhau còn gì, không nhìn thấy sẽ không suy nghĩ, không đau lòng. Không nhìn thấy thì không khiến chuyện, anh sẽ được sống yên ổn.
Mạc Tuân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng của cô, đẩy trở lại.
- Anh tắt điện thoại.
Lê Hương yên lặng đứng nhìn. Mạc Tuần lôi điện thoại trong túi ra, thực sự tắt nguồn bỏ xuống sofa rồi đi tới hẹn đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường.
Lê Hương không thích ngủ cùng anh nhưng không hề tồn tại để đi sang phòng khác, đành miễn cưỡng trở lại giường. Mạc Tuân thay đồ ngủ, cầm một tuýp thuốc tan vết bầm lên.